Velvet Lucidia The Fool
![Velvet Lucidia](https://2img.net/u/3014/10/02/63/avatars/14-98.jpg)
Tổng số bài gửi : 82 Card : 142 Spell : 31 Join date : 21/05/2011 Đến từ : Hang Thập Tịch
![[Velvet] La partie de Clarissa Empty](https://2img.net/i/empty.gif) | Tiêu đề: [Velvet] La partie de Clarissa Fri Jul 22, 2011 11:08 am | |
| Tên part : La partie de Clarissa Tình trạng của fic : Ongoing. Tình trạng part : Complete Tác giả: Kaori và Velvet Nhân vật chính của part : Clarissa Scarlette, 16 tuổi, tóc tím mắt đỏ, chiều cao 1m84 Giới thiệu một tẹo : Những cuộc gặp gỡ, vô cùng tình cờ, và đem đến những điều bất ngờ,...
- Spoiler:
- Cá voi No.1! Cá voi No.1!
Một đám học sinh hét lên ầm ĩ khi thấy Clarissa Scarlette đi qua. Cô không phản ứng gì cả, không phải đã quá quen, chỉ không muốn cất lời phân bua vô ích (còn đang bận ăn cái bánh mật ong nóng hổi). Cũng tại chiều cao quá khổ của cô, mà lại khỏe quá đáng, giá mà cô có được vẻ ngoài nhỏ nhắn của những cô gái ngoa ngoắt kia (thực ra không phải chỉ có lí do ấy =”=)…
- Hey, Clarissa!!!
Alex Liberte đi đến bên cạnh cô. Clarissa mỉm cười, gói cái bánh lại :
- Chào Alex. Chúc một ngày tốt lành.
- Ừ, cảm ơn. Clarissa này, mang chỗ tài liệu và bản vẽ này đến Văn phòng Hội học sinh nhé. Alex còn có việc gấp.
- Ừ, được rồi, cứ đi đi.
Clarissa đón lấy những tập file và cuộn giấy nặng trịch. Với cô thì không vấn đề gì, vô địch môn ném tạ nữ mà !
Cộc, cộc, cộc. Clarissa lịch sự gõ cửa.
- Vào đi. – Giọng nói lạnh te vang lên
Clarissa khẽ khàng mở cửa rồi khép lại không tiếng động. Chỉ có Hội trưởng Hội học sinh, Dark Arthur. Anh không đưa mắt lên nhìn người mới vào, dửng dưng tập trung vào những bản báo cáo trên bàn.
- Tôi đến đưa đồ hộ Alex. – Clarissa lên tiếng
- Cứ để đó đi. – Dark chỉ tay
- Ở đâu ?
- Ở đây này. – Dark đứng dậy để chỉ chỗ cho Clarissa.
Trong một thoáng chốc, rất nhanh và không để lộ ra, cả hai đều có cùng suy nghĩ : « Ôi, cao thật ! » Với cả hai, ít gặp người nào cao như thế. Clarissa luôn ngỡ ràng chẳng ai cao hơn mình trừ Alex, nay lại gặp Dark…Còn Dark không có mấy ấn tượng, chỉ nghĩ là người đối diện có vẻ cao, hơn tất cả những cô gái anh từng gặp.
Hai người không thể hiện ra bất kì thái độ nào với đối phương, xong việc thì cảm ơn và trở về vị trí cũ. Clarissa lại lôi cái bánh ra ăn, tai vẫn đeo headphone dù chẳng cắm vào thiết bị nào, tâm trí thi thoảng nghĩ đến khuôn mặt của Dark. À thì, anh ấy cũng thật đẹp trai, bọn con gái đứa nào chẳng thích, lại cao như vậy,…
Lớp học…
- Clarissa, đã đưa chưa ? – Alex hỏi
- Rồi. – Clarissa đáp ngắn gọn, ngồi phịch xuống ghế
- Cảm ơn nhiều. Để cảm ơn nhé.
Alex đưa cho Clarissa một cái…dây cắm heaphone màu mè sặc sỡ. Clarissa cảm ơn liên tục, có vẻ cô ấy cực kỳ thích món quà nhỏ bé này. Bạn bè trong lớp nhìn hai người này với ánh mắt kì cục, thầm nghĩ trong lòng : « Đúng là không thể hiểu nổi, Cá voi No.1 với No.2… »
Một tuần học trôi qua chẳng nhanh chẳng chậm, Clarissa đã có cuộc gặp mặt với một người mà cô không thể quên và cũng không nên quên…
Hôm đó, ngày mưa gió, bụi mù thổi ầm ầm. Clarissa vừa rảo bước vừa thưởng thức món cơm cuộn kiểu Hàn, tai gắn chặt headphone (vẫn không nghe gì cả T T).
- Con ranh kia !!! – Có tiếng hét rất lớn
Clarissa quay lại, thấy một nhóm con gái « không được xinh xắn cho lắm » đang đi đến. Con bé có vẻ như là cầm đầu tiến tới trước nhất, chỉ chỉ tay vào mặt Clarissa (chiều cao có hạn, khốn nạn có thừa) :
- Mày là con Cá voi nào đó hả ?
- Mọi người gọi thế… Sao bạn cứ hét lên vậy ? – Clarissa thắc mắc
- Tại mày không chịu bỏ cái này ra !!! – Con bé gằn giọng, kiễng chân hết sức để giật cái headphone ra
Clarissa lảo đảo vì bị giật quá mạnh, ngã xuống mặt đất ướt nhẹp. Con bé hỗn xược càng được thể, nói sa sả vào mặt Clarissa :
- Mày nghĩ là mày hay lắm hả ? Lúc nào cũng đeo headphone, ăn uống trước mặt người ta, định giả nai hả ? Tỏ ra ngây thơ ư ? Thằng nào mà thích con quái dị như mày ? Mày đừng có chơi nổi nữa ! Mày nên trở nên bình thường trước đã !
- Bạn nói gì, mình không hiểu… - Clarissa vẫn cố gắng giữ sự bình tĩnh, cô không thể ra tay với mấy đứa xốc nổi này được
- Mày không hiểu à ? Mày không hiểu à ? Tao càng nhìn càng ngứa mắt !
Con bé rút ra một con dao sắc lẹm. Clarissa hơi tái mặt, xua tay :
- Bạn đừng chơi dao, có ngày đứt tay đấy !
- Mày trêu ngươi tao chắc ??? – Con bé càng điên tiết, nó vung dao rất mạnh, cắt xoẹt qua tay Clarissa !
Clarissa bật khóc không thành tiếng. Con bé kia tát vào mặt Clarissa, nó hét to lên :
- Mày giả vờ giỏi vậy ??? Có phải vì thế mà anh ấy thích con quái dị như mày không ??? Đồ quái đản, đồ quái dị, mày khóc cái gì ??? Mày bị thiểu năng à ??? Còn khóc lóc à ???
Clarissa không kiềm chế được nữa, vung tay lên một cái làm con bé kia bắn ra xa. Sau đó, cô lại bối rối, lắp bắp :
- Mình xin lỗi, mình không cố ý, mình xin lỗi,…
- Mày làm tao ngứa mắt đó !!! – Con bé cầm con dao lao đến, kề sát mặt Clarissa – Ha…ha ha… Tao tặng mày vài vết sẹo làm kỉ niệm nhé ???
- Các ngươi đang chơi trò gì đó hả ? – Một giọng nói lạnh lùng vang lên
Clarissa thấy một cô gái nhỏ nhắn, phong thái áp đảo đi tới, làm con bé cầm đầu kia buông rơi cả dao. Cả bọn đều lắp bắp chữ gì đấy mà Clarissa nghe loáng thoáng giống như : « Lucifer… »
- Là Lucia ! – Cô gái đính chính, ánh mắt lướt qua sắc như con dao mới mài
- V…vâng ạ… Bọn em…xin lỗi…
Tác phong của bọn kia đã hoàn toàn thay đổi, vô cùng khúm núm và sợ sệt.
- Nào, ta cho các ngươi 3 giây… Biến !!!
Clarissa thấy cô gái chưa dứt lời, bọn bắt nạt kia đã chạy mất dép. Cô ấy lo lắng quay lại hỏi thăm :
- Cậu không sao chứ ?
- Mình không sao… Cảm ơn bạn…nhiều lắm… - Clarissa yếu ớt trả lời, vết thương đang làm cô mất sức
- Hừm, cậu đùa chắc ! Chảy bao nhiêu máu kìa ! Để tớ đi tìm bông băng nhé ! Chờ ở đó !
Clarissa ngồi im ở đó, chậm chạp suy nghĩ về việc đã qua. Cô bạn đó tốt quá, lại có vóc dáng nhỏ nhắn, khuôn mặt thật xinh, lại mạnh mẽ vô cùng, Clarissa…thật chẳng bằng một phần của cô ấy…
Trong lúc Clarissa còn đang suy nghĩ với tốc độ không hề nhanh, cô bạn kia đã mang bông băng đến, vụng về băng lại cho Clarissa. Dù sao thì vết thương cũng đã ngừng chảy máu, vậy là ok rồi. Cô bạn nhặt lấy cái headphone và hộp cơm lanh tanh bành, đưa tới cho Clarissa. Cô ngại ngùng đứng dậy, hơi cúi đầu nói :
- Mình…cảm ơn bạn nhiều lắm… Bạn…
- Lucia. Tớ là Lucia Greville. Còn bạn thì sao ?
- Rất vui được gặp bạn. Mình là… Clarissa Scarlette… Rất vui được gặp bạn…
- Ừm, tớ cũng thế !!! – Lucia cười rất thoải mái – À mà này, sao giờ này bạn còn ở trường, để cho bọn nó rình rập bắt nạt ?
- Cũng chẳng có gì… Mình ở lại trực nhật…Lúc về thì…Ha ha ha… không ngờ lại thành ra như thế… - Clarissa cười nhạt thếch
- Ừm, bạn hiền thật đấy ! Với cả… - Lucia ngập ngừng một chút – Sao có thể cao vậy chứ !!!
Đến lúc này Clarissa mới thực sự để ý về chiều cao. Cô bạn đó chắc chỉ cao hơn 1m50, so với 1m84 của cô, quả thật khác xa…
- Bạn cũng rất tuyệt… Nói một câu mà tất cả phải nể mặt…
- Ahaha, về việc đó… - Lucia cười trừ - Mình là đầu gấu, tai tiếng quá nó thành thế thôi !
- Riêng việc này…mình không tin lắm…mình xin lỗi…Bạn tốt bụng lắm mà ! Còn nhỏ nhắn, dễ thương, mình…
- Oh, that’s so sweet ! – Lucia cười tươi rói
Chợt Clarissa cảm thấy điện thoại rung nên ngó xuống cái đồng hồ và lúng túng nói :
- Mình phải về mất rồi. Tạm biệt bạn.
- Ừ, bye bye, hẹn gặp lại nha ! – Lucia vẫy vẫy tay
Clarissa chạy ra chỗ đỗ xe. Một chiếc ô tô thể thao bóng loáng đang chờ ở đó. Lái xe là một thiếu phụ không quá nhiều tuổi, khoảng gần 30, cao ráo và xinh đẹp, khuôn mặt hao hao như Clarissa.
- Chào con gái ! – Người thiếu phụ cất tiếng
- Chào « mẹ » ạ. – Clarissa mỉm cười đáp, bước vào trong xe
- Đi học vui không con ? Mà…sao lại có cái băng xấu xí này ?
- Sao « mẹ » lại nói vậy, của bạn con giúp đó !
- Vậy chuyện gì đã xảy ra ?
- À, con bị chém, bằng dao, vết nhỏ thôi, không có nhiều lực, cắt cũng không sâu đâu ạ.
- Sao ? Đứa nào dám làm thế với con gái của ta ???
- Con cũng không biết, mà không có vấn đề gì đâu ạ.
- Thật không ? – Người thiếu phụ bỏ cặp kính ra, nhìn vào mắt Clarissa
- Ơ…thật ạ… - Clarissa cụp mắt xuống
Người kia không nói gì thêm, lặng lẽ lái chiếc xe về căn biệt thự rộng lớn mang màu tím buồn man mác. Hai cô giúp việc nhanh nhẹn chạy ra, giương ô, đỡ cặp và đồ đạc cho Clarissa. Trong bếp có tiếng gì như tiếng sáo mà không phải tiếng sáo.
- Bánh mì hát ! – Clarissa vui vẻ chạy vào
- Chào em, em đoán đúng đó ! – Người con trai trong bếp quay lại, vâng, chính là Alex – Tay em sao vậy ? Đứa nào dám bắt nạt em thế ?
- Không có gì đâu ạ. Em đã được người ta giúp rồi.
- Người ta là đứa nào, là thằng nào, là con nào ?
- Sao anh lại nói vậy ? Người ta là một cô gái rất xinh xắn, dễ thương, tên là Lucia Grevillle.
- Greville ? Ừm…Em đang nói đến Lucifer Greville sao ?
- Dạ không, bạn ấy tên là Lucia mà.
- Hừm, đó là biệt danh, chính là cô ta sao…. Em đừng chơi với cô ta nữa, không tốt đẹp gì đâu !
- Sao anh lại nói thế ! Anh đã gặp người ta chưa mà nói !
- Em quên là anh làm ủy viên ở hội học sinh ư ? Chuyện gì anh chẳng phải để ý. Cô ta là trùm băng đảng đó. Anh rất lo cho em, em đừng chơi với loại đó !
- Anh nói quá rồi đó ! Anh đừng nói về Lucia như vậy ! Bạn ấy là người rất tốt ! Khi em cần, đến cả anh, cũng đâu ở bên em !!!
Nói xong, Clarissa đơ ra một lúc, suy nghĩ của cô chưa chạm đến lời nói lúc nãy. Chưa bao giờ cô lại nặng lời với Alex, cảm giác thật lạ lùng và khó hiểu. Cả Alex cũng đang thẫn thờ suy nghĩ. Clarissa nói đúng, cậu chưa quan tâm đủ đến cô ấy, lấy tư cách gì mà nói xấu một người khác.
- Anh này… - Clarissa cất tiếng trước – Em xin lỗi, cái dây cắm bị bẩn rồi,…
- Ngốc, đâu có sao đâu mà xin lỗi. – Alex phẩy tay cho qua – Anh sẽ mua cho em cái khác. Anh mới phải xin lỗi, đáng lẽ anh phải bảo vệ em mới đúng, lại để cho một cô gái chân yếu tay mềm làm thay,…
- Lucia rất mạnh mẽ, không như anh nói đâu ! – Clarissa lại phản ứng
- Ừ, anh xin lỗi, là lỗi về câu từ…Em, có sợ không ?
- Có, em rất sợ con dao ấy, những lời nói nặng nề ấy, vết thương, sự đau đớn, em sợ lắm…
Clarissa ôm chặt lấy Alex, giờ cô mới bật khóc nức nở. Khác với vẻ ngoài trầm tính, bình thản ấy, Clarissa là cô gái yếu đuối hơn bất kì ai, chỉ không thể hiện ra…Alex không nói thêm một câu nào, đó là cách an ủi không lời và không làm Clarissa rối trí thêm. Cậu đỡ cô ấy ngồi xuống ghế, vuốt nhẹ mái tóc ngắn và nhẹ nhàng nói :
- Em đừng khóc nhé, có anh ở đây rồi, Clarissa…
- Em…em… - Clarissa vừa khóc vừa lẩm bẩm
- Không cần nói gì cả, không sao cả,… Nào, chúng ta ăn bánh nhé, anh thử làm cho em đấy… Hì hì, có thể nó chưa ngon lắm, kĩ thuật hơi khó một chút !
- Ha ha… Chắc là ngon mà… - Clarissa gượng cười, nhận xét lạc quan nhất có thể
Cuộc gặp gỡ với Lucia đã đem đến cho Clarissa thêm một người bạn, cảm xúc tự ti, sự vui mừng, niềm hạnh phúc và…hai cái bánh. Có vẻ như là rất có lợi. Và ngay đầu tuần sau, lại là một sự việc khó quên…
- Clarissa có muốn đi gặp một người thú vị không ? – Lucia cười hỏi
- Ai cơ ? – Clarissa quay ra, cái dây headphone vắt vẻo theo
- Ha ha, yên tâm là giai đẹp, lại là người tốt bụng.
- Hì, ừm, có, mình muốn gặp người đó…
- Đi nào.
Người mà Lucia giới thiệu có mái tóc bạch kim vô cùng đẹp, khuôn mặt thì miễn chê, nụ cười hiền hòa hấp dẫn.
- Chào cậu, tớ là Kiruha Rey, bạn của Lucia. – Rey mỉm cười
- À…ừ…tớ là Clarissa Scarlette, à…ừm…cũng là bạn của Lucia…
- Rất vui được gặp cậu, mong là chúng ta sẽ trở thành bạn tốt – Rey lịch sự đưa tay ra đợi một cái bắt tay
- Ừ…Hi vọng thế… - Clarissa đưa tay ra bắt, cảm giác thật ngại ngùng
- Thế là biết nhau rồi nhé ! – Lucia vui vẻ - Có gì từ sau cứ nhờ vả, Rey đây có thể tin tưởng được đó !
- Ừ… Mà Rey này, cậu học mấy vậy ? – Clarissa trở nên bí câu hỏi
- À, tớ ở khối 11. Cậu chắc đang học lớp 10 ?
- Ấy, cứ « cậu – tớ » mãi, phải chào anh mới đúng !
- Đừng quan trọng hóa vấn đề đó, thoải mái là được.
« Rey-sama !!! » Tiếng hét đồng thanh vang đến cùng với bước chân thần tốc của một đám con gái. Lucia có vẻ như đã quen, nhanh chân chạy qua một bên. Chỉ có Clarissa, với suy nghĩ chậm chạp và hành động không nhanh cho lắm, bị xô đẩy kinh khủng. May là cô ấy cao và có chút sức khỏe chứ không thì…
- Lucia…Chắc chúng ta đi thôi… - Clarissa ngập ngừng
- Ừ, chắc vậy. Ha ha, Rey lại « bận » rồi đây. – Lucia cười toe
Lucia nhanh chân đi trước, Clarissa vẫn quay lại nhìn một chút, và bắt gặp nụ cười của Rey, hiền và ấm áp, cảm giác rất tuyệt vời.
Ha ha, vậy là chỉ hai tuần mà Clarissa có thêm hai người bạn mới, mọi chuyện bắt đầu trở nên thú vị hơn rồi….
Được sửa bởi Velvet Lucidia ngày Fri Jul 22, 2011 6:54 pm; sửa lần 1. | |
|